Bạn sẽ hạnh phúc nếu học cách biết đủ.
Mình từng tin rằng hạnh phúc đến từ những thứ lớn lao: một công việc danh giá, một mức lương cao, một cuộc sống đầy đủ tiện nghi. Nhưng khi càng theo đuổi những thú đó, mình lại càng cảm thấy trống rỗng. Khi đạt được một cột mốc, mình lại khao khát một thứ khác cao hơn, tốt hơn. Đó là cái bẫy của "sự thiếu thốn giả tạo" (artificial scarcity), nơi mình luôn cảm thấy chưa đủ, dù thực tế mình đã có rất nhiều. Đó là một vòng lặp không hồi kết, khiến hạnh phúc mãi là thứ nằm ngoài tầm với.
Epictetus từng nói: “Sự giàu có không phải là có nhiều của cải, mà là có ít ham muốn.” Nghiên cứu của Daniel Kahneman – nhà kinh tế học hành vi từng đoạt giải Nobel – chỉ ra rằng khi thu nhập vượt một ngưỡng nhất định (khoảng 2 tỷ VNĐ/ năm theo nghiên cứu của ông vào năm 2010), mức độ hạnh phúc không còn tăng đáng kể. Điều đó có nghĩa là sau một mức độ đủ đầy về tài chính, những thứ làm mình hạnh phúc thực sự không phải là tiền bạc hay vật chất, mà là cách mình cảm nhận về cuộc sống.
Mình bắt đầu thực hành biết đủ bằng cách thay đổi góc nhìn. Thay vì nghĩ "Mình sẽ hạnh phúc khi có nhiều tiền hơn", mình tự hỏi: "Mình đã có những gì mà người khác ao ước?" Thay vì so sánh bản thân với những người thành công hơn, mình trân trọng những gì mình đang có: một cơ thể khỏe mạnh, những người yêu thương mình, cơ hội để học hỏi và phát triển mỗi ngày.
Biết đủ không có nghĩa là từ bỏ ước mơ hay ngừng cố gắng. Nó chỉ đơn giản là học cách trân trọng những gì mình đang có, thay vì để sự so sánh và kỳ vọng cuốn mình vào vòng xoáy không hồi kết. Khi biết đủ, mình vẫn có mục tiêu, nhưng không còn để những điều chưa đạt được cướp đi niềm vui của hiện tại.
Hạnh phúc không phải là thứ ta tìm kiếm ở phía trước, mà là cách ta cảm nhận về cuộc sống ngay bây giờ. Và đôi khi, chỉ cần biết đủ, ta đã có tất cả.